Tần Hi Á cười nhạt: "Anh ta không biết trân trọng là tổn thất của anh ta, không có anh ta con cũng có thể sống thật tốt, con sẽ chứng minh cho anh ta thấy..."
"Đúng vậy, vậy mới là con gái của cha!" Tần Tường vui mừng nở nụ cười: "Được rồi, ngày mai phải đi khám thai, cha đã hẹn trước với Nguyên Thanh rồi, đi từ lúc bảy giờ sáng có thể tránh được Tiêu Hàn."
"Vâng." Tần Hi Á gật đầu: "Con biết rồi, ngày mai con sẽ dậy sớm."
"Đều tại cha không tốt, nghĩ chưa chu toàn, lúc trước đáng lẽ ra nên xây dựng một phòng bệnh ở nhà giống như nhà họ Dạ vậy, vậy thì sẽ không cần chạy đi chạy lại đến bệnh viện." Tần Tường nói: "Thằng nhóc Tiêu Hàn đó lúc trước nói muốn chăm sóc con, cha đã giao hết mọi chuyện cho nó, không quan tâm đến nữa, bây giờ nó đi rồi lại lỡ dở việc này."
"Không sao đâu cha, con cũng mang thai hơn năm tháng rồi, cũng không cần kiểm tra mấy lần nữa, xây dựng phòng y tế rất lãng phí, đi bệnh viện kiểm tra sẽ toàn diện hơn."