Lam Thiên Vũ bước nhanh khỏi phòng làm việc của Nguyên Thanh, bên tai còn quanh quẩn những lời nói ban nãy, trong lòng vô cùng khổ sở, nhà họ Dạ xuống dốc không chỉ là vấn đề của bản thân mà còn liên lụy đến người thân và bạn bè.
Mà cô cũng một lần nữa hiểu được lời nhắc nhở lúc trước của mẹ, chống đỡ mộ gia tộc lớn thật sự không hề dễ dàng.
"Cô chủ, cô không sao chứ?" Triệu Quân đi từ xa tới, anh ta tìm cô khắp nơi, rất sợ cô xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
"Không sao." Lam Thiên Vũ lắc đầu: "Triệu Quân, anh liên lạc với bác sĩ Tưởng, hôm nay chúng ta chuyển sang bên đó đi."
"Lúc trước tôi cũng nghĩ vậy, chỗ này của bác sĩ Nguyên đã bị lộ rồi, tiếp tục ở đây cũng không an toàn, nhưng mà..."
"Nhưng mà cái gì?" Lam Thiên Vũ hỏi.
"Cậu chủ muốn xuất viện." Triệu Quân thấp giọng nói: "Ban nãy tôi nhắc đến việc chuyển tới chỗ của bác sĩ Tưởng, cậu ấy không chịu, nói là bây giờ không muốn ở bệnh viện nữa, cậu ấy muốn về nhà."