Nghe được như vậy, Lãnh Nhược Băng xấu hổ cúi đầu, không ngờ là lại mang đến cho Nguyên Thanh nhiều phiền phức như vậy...
Trong lòng Lam Thiên Vũ càng khó chịu hơn, cô đã khiến cho mẹ phải hi sinh rất nhiều, bây giờ còn mang lại rắc rối cho cả bạn của mẹ nữa.
"Mọi người không cần lo lắng, dù thu nhập tháng này ít đi rất nhiều, nhưng tôi sẽ phát phụ cấp cho mọi người, sẽ không để mọi người chịu thiệt cùng tôi."
Nguyên Thanh nghiêm túc nói--
"Những lời nói hôm nay, mọi người nói một lần là được rồi, đừng nên nói lần thứ hai, tôi và Nhược Băng là bạn từ nhỏ đến lớn, trước đây khi tôi gặp khó khăn bà ấy không hề nề hà hết lòng hết sức giúp đỡ, không có bà ấy thì sẽ không có tôi ngày hôm nay, dù bây giờ có phải đóng cửa phòng bệnh này, tôi cũng sẽ không bao giờ đuổi bọn họ đi."
"Xin lỗi, viện trưởng, chúng tôi không có ý đó..."