Bá tước Louis nói vô cùng rõ ràng, trưởng bối như Lãnh Nhược Băng đứng bên cạnh nghe thấy cũng vô cùng khó xử. "ôi đã nói không phải tôi, không phải tôi, anh nghe không hiểu sao? ? ? ?" Lam Thiên Vũ thẹn quá hoá giận, dứt khoát không thèm đếm xỉa đến anh ta, nói thẳng, "Anh luôn miệng nói thích tôi, ngay cả người phụ nữ nằm dưới thân không phải tôi, anh cũng không phân biệt được, tôi cũng không tin lúc anh làm chuyện ấy cũng không cảm giác được chỗ kỳ lạ?"
Nghe được câu này, Bá tước Louis khẽ chau mày, rủ mắt, rơi vào trầm tư. . .
Ngày đó anh ta giống như cảm giác có chút không thích hợp, Lam Thiên Vũ lúc đầu mặc quần, thế nhưng lúc làm chuyện ấy lại mặc váy, còn có mùi hương trên người cô cũng có chút không giống, cô vốn không trang điểm, nhưng lúc làm chuyện ấy trên cơ thể cô lại có chút hương thơm nhàn nhạt, hơn nữa mùi hương ấy rất quen thuộc, giống như đã từng ngửi qua rồi.