"Ồ!" – Lam Thiên Vũ hất tay anh ta ra, nói mỉa mai:
"Vậy anh thì sao? Liệu sau khi kết hôn, anh có làm được không? Hay là lại dở thói trăng hoa ngoài kia?"
"Haha! Còn chưa kết hôn, mà em đã dám quản thúc tôi?" Dạ Diễm cười khẩy:
"Tôi khác em, em không cần phải so sánh tôi theo cách của em. Gia đình phải có gia quy và người trụ cột, và ta chính là người làm chủ, tôi có tự do của tôi, em không có quyền can thiệp"
"Chỉ cho phép chu quan phóng hỏa, không được để dân chúng đốt đèn, anh thật là ngang ngược."
Lam Thiên Vũ trừng mắt nhìn anh ta.
" Sống trong cuộc sống vinh hoa phú quý, có được một gia đình quý giá, trọn vẹn, em không nên mong đợi nhiều hơn." Dạ Diễm buông tay, thản nhiên nói:
" Hơn nữa, em yên tâm, cho dù tôi ở bên ngoài có người đàn bà khác thì ngoài tình yêu, cái gì tôi cũng có thể cho em."