"Vậy sao mà được, tớ không thể nhận tiền của cậu." Lam Thiên Vũ vội vàng từ chối: "Kiều Tinh, mấy năm thanh xuân của cậu đều phí vì nhà tớ, chăm sóc nhà chúng tớ như người làm, cha nuôi cũng vì áy náy nên mới cho cậu số tiền này, sao tớ có thể lấy được."
"Chúng ta không phải là chị em à?" Kiều Tinh nhướng mày: "Nếu phải thì cậu hãy nhận đi."
"Nhưng mà..."
"Thiên Vũ." Lúc này giọng bác sĩ Nguyên Thanh truyền tới, Lam Thiên Vũ quay đầu nhìn bà: "Bác sĩ Nguyên."
"Đây là cô chủ Tần nhờ dì chuyển cho cháu." Nguyên Thanh đưa hộp quà cho Lam Thiên Vũ: "Ban nãy cô ấy đến chỗ dì làm kiểm tra, nói là quên đưa cái này cho cháu, nhờ dì chuyển cho cháu."
"À, cảm ơn ạ." Lam Thiên Vũ nhận hộp quà, bên trong là một ít thuốc bổ Trung Quốc đắt tiền, cô đưa lại cho người đi theo: "Để vào phòng tôi đi!."
"Vâng." Người của cô cầm quà về phòng Lam Thiên Vũ .
"Cháu nhớ lát nữa phải xuống lầu làm kiểm tra, dì đi xuống trước." Nguyên Thanh dặn dò ân cần.