"Xin lỗi, cô chủ, tôi phải cúp máy đây." Bá Kiêu trực tiếp cúp điện thoại.
Lam Thiên Vũ nghe tiếng "tút tút truyền" đến trong điện thoại, vô cùng kích động, ông cụ Dạ từ năm mười mấy tuổi đến nay cả đời tung hoành trên thương trường, thân phận tôn quý, hơn ba mươi tuổi đã tạo nên tiếng tăm lừng lẫy ở thương trường Châu Âu, được người người nể phục, hiện tại cũng đã gần chín mươi tuổi, lại còn phải muối mặt ra ngoài tìm người khác để vay tiền, Lam Thiên Vũ sao có thể để ông cụ chịu nhục nhã như vậy?
"Xảy ra chuyện gì?" Lãnh Nhược Băng hỏi.
"Ông nội đi vay tiền người khác." Lam Thiên Vũ nghẹn ngào nói: "Con thật đáng chết, không nghĩ đến chuyện này sớm một chút, để ông nội phải chịu nhục nhã như vậy."