William Phỉ Nhi vừa dứt lời thì mấy người lính Pháp dắt bốn người phóng viên đi.
Bên ngoài phòng giải phẫu trở nên yên tĩnh, William Phỉ Nhi lòng đầy căm phẫn nói: "Những người này quá kinh tởm, không thể khách sáo với bọn họ."
"Cảm ơn cô, Phỉ Nhi, may mà có cô ở đây." Kiều Tinh vẫn cảm thấy sợ hãi.
"Đều là người một nhà, không cần khách sáo, chỉ tại chúng tôi đã đến chậm." William Phỉ Nhi đỡ Lam Thiên Vũ: "Chị Thiên Vũ, chị không sao chứ?"
Vẻ mặt Lam Thiên Vũ rất tệ, đến nỗi nói không nổi, Lãnh Nhược Băng cuống quýt dìu cô vào phòng bệnh bên cạnh: "Thiên Vũ, mặt con trông rất tệ, mau đi nghỉ ngơi đi, để mẹ gọi Nguyên Thanh đến khám cho con."
"Kiều Tinh, chị đưa Tiểu Thiên Dực qua với chị Thiên Vũ đi! Cậu bé bị dọa sợ rồi." William Phỉ Nhi vội vàng nói: "Triệu Quân, anh đưa người đến canh chừng ở ngoài phòng phẫu thuật, tôi sẽ canh chừng thang máy này, ai dám lên tôi sẽ đánh người đó."