"Thế còn tình yêu, không phải sẽ thay đổi sao? Giống như ba năm trước, anh ta tái diễn cảnh mây mưa trên giường với người khác, nỗi đau này không thể xóa nhòa được."
Lam Thiên Vũ gục đầu, đôi mắt khinh bỉ và nỗi buồn trong ánh mắt tuôn ra
"Tớ không biết trước kia có chuyện gì…không biết rõ nội tình, nhưng tớ cảm thấy anh ta không phải là người như vậy." Trần Hân kiên định nói:
"Cho dù anh ta là con người thủ đoạn, nhưng tớ nghĩ tình cảm dành cho cậu không hề thay đổi. Tớ không tin là anh ta làm như thế với cậu."
"Đúng vậy, có lẽ đây là một sự hiểu lầm chăng." Kiều Tinh thì thầm: