Trong lòng Lam Thiên Vũ có chút áy náy, nhưng là nghe anh ta nói chịu để cô đi, cô vẫn thầm thở dài một hơi, cụng ly với anh ta, sau đó uống vào mấy ngụm nước trái cây.
"Sinh nhật vui vẻ!" Lam Thiên Vũ đứng lên: "Hi vọng sang năm sẽ có người thật lòng thích anh, cùng anh chúc mừng sinh nhật."
"Cám ơn." Bá tước Louis uống một hơi cạn sạch ly rượu, sau đó đứng lên đích thân mở cửa cho cô: "Mời!"
Lam Thiên Vũ cúi đầu đi qua, lúc cô đi ngang qua người anh bỗng nhiên cảm thấy buồn nôn dữ dội, vội vàng chạy vào toilet trong phòng nôn liên tục.
"Em sao thế?" Bá tước Louis vội vàng đi theo cô: "Đang bình thường sao em lại nôn? Em chưa uống rượu mà."
Lam Thiên Vũ không ngừng nôn hết những thứ có trong dạ dày ra ngoài, Bá tước Louis thấy dáng vẻ này của cô cùng bị dọa sợ, vội vàng đi rót nước cho cô uống.