Lam Thiên Vũ nấu cháo trong phòng bếp. Cô biết Dạ Diễm cố ý đánh lừa cô đi ra chỗ khác, có lẽ là do anh phải uống thuốc nhỉ? Anh sợ lát nữa bệnh tình lại tái phát sẽ dẫn đến sự nghi ngờ từ cô nên đã chuẩn bị sẵn sàng mọi chuyện.
Người giúp việc trong phòng bếp đều đã bị Lam Thiên Vũ đuổi ra ngoài đi rồi, bây giờ trong phòng chỉ còn lại mình cô. Cô vừa dùng thìa bạc khuấy cháo vừa rơi nước mặt. Vị nước mắt mằn mặn hòa lẫn với cháo, cũng không biết có thể làm thay đổi mùi vị của cháo hay không.
Lam Thiên Vũ hít một hơi, lau nước mắt, tiếp tục khuấy cháo.
Thời gian dần dần trôi qua.. Nửa giờ sau, cuối cùng cháo đã được nấu xong, Lam Thiên Vũ múc một chén cháo nhỏ, đặt vào khay rồi mang lên tầng.
"Cô chủ!" Triệu Quân vẫn luôn canh giữ bên ngoài phòng sách của Dạ Diễm. Thấy cô tới, anh ta vội vàng hỏi: "Cậu chủ còn đang xử lý công việc, chắc là sắp xong rồi."
"Không sao cả, tôi hỏi anh ấy một chút thôi." Lam Thiên Vũ nhẹ nhàng gõ lên cửa phòng sách.