"Được được." Lam Thiên Vũ gật đầu liên tục, lúc này thuộc hạ của bá tước Louis đã lái xe tới, bọn họ lập tức lên xe, đi về phía nhà họ Thẩm.
…
Dạ Diễm phát hiện nhanh nhất cho nên đến nhà họ Thẩm sớm nhất.
Vì không muốn rút dây động rừng nên Dạ Diễm cho người dừng xe cách bồn hoa nhà họ Thẩm mấy trăm mét, sau đó xuống xe đi bộ với Triệu Quân.
Bởi vì trước đó bệnh dạ dày tái phát, thể lực của Dạ Diễm không được tốt, đi đường có chút lung lay sắp đổ, Triệu Quân đỡ anh, lo lắng nói: "Cậu chủ, bây giờ thân thể anh không khỏe, cứ như vậy mà đi tìm Thẩm Ngưng Nhược, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm."
"Bớt nói nhảm đi." Dạ Diễm che bụng, lông mày nhíu lại quát to: "Đi nhanh một chút."
"Ừm ừm." Triệu Quân không dám nhiều lời nữa, bước nhanh hơn.