Bá tước Louis trở lại phòng bệnh, Lam Thiên Vũ đang đứng bên cửa sổ gửi tin nhắn, chân mày hơi nhíu lại, sắc mặt khó coi.
"Ông xã em vẫn không nhận điện thoại sao?" Bá tước Louis cười hỏi: "Anh ta sẽ không thật sự hiểu lầm chúng ta chứ? Chẳng phải tôi không có gì với em sao? Mà coi như thật sự hiểu lầm thì cũng không nên bỏ mặc em, người nhà em còn đang nằm bệnh viện, anh ta nên lấy đại cuộc làm trọng chứ..."
"Bá tước Louis!" Lam Thiên Vũ không vui cắt ngang lời anh ta nói: "Tôi rất cảm ơn anh đã giúp đỡ, nhưng đây là chuyện nhà tôi, hy vọng anh đừng xen vào được không?"
"Ok." Bá tước Louis nhún vai.
"Không phải anh có việc sao? Nếu vội thì cứ đi trước, không cần quan tâm đến tôi đâu." Giọng Lam Thiên Vũ mềm xuống, dù sao hôm nay anh ta giúp cô một chuyện lớn.