Dạ Diễm lao ra khỏi thang máy, vừa giữ chặt vết thương của mình vừa chạy tới căn phòng 1109, vết thương bị nứt khiến máu chảy ra, thấm qua lớp áo khoác màu trắng, trán hắn đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tái nhợt trông rất đáng sợ, nhưng bước chân của hắn vẫn không hề dừng lại.
Vừa chạy tới ngoài phòng, Dạ Diễm đã nghe thấy tiếng khóc thê thảm của Lam Thiên Vũ truyền tới, hắn hoảng hốt dừng lại, trong lòng bùng lên một ngọn lửa tức giận bốc cao, dòng máu đang chảy trong người cuộn trào sôi sục!!!
Dạ Diễm nhấc chân đạp vào cửa phòng nghỉ, "Rầm" một tiếng, cửa phòng bị đá văng ra đập vào vách tường, tạo thành tiếng vang chói tai.