Thẩm Tang Hải gọi điện thoại cho Lãnh Nhược Băng, báo cho bà biết Thẩm Ngưng Nhược đang ở nhà họ Dạ và còn nói đến chuyện Lam Thiên Vũ và Dạ Diễm nhận giúp đỡ Thẩm Ngưng Nhược. Trong điện thoại, Lãnh Nhược Băng không nói nhiều mà chỉ bảo sẽ lập tức đến ngay.
Thẩm Tang Hải mơ hồ cảm thấy có chút bất an, ông có thể cảm nhận được giọng điệu của Lãnh Nhược Băng không được tốt lắm.
"Chú Thẩm, mẹ cháu nói gì?" Lam Thiên Vũ hỏi.
"Bà ấy nói bà ấy sẽ lập tức qua đây." Thẩm Tang Hải cau mày.
"Đã muộn thế này rồi mà bà ấy còn đến đây làm gì? Cơ thể vốn đã không khỏe, hẳn là nên đi nghỉ sớm mới đúng chứ." Lam Thiên Vũ nhẹ giọng hỏi: "Liệu có phải bà ấy lo lắng cho Ngưng Nhược không?"
"Có lẽ là vậy." Thẩm Tang Hải không muốn nhiều lời.
"Chú ngồi xuống trước uống tạm ly trà đi. Chắc phải một lát nữa mẹ cháu mới đến." Lam Thiên Vũ trấn an ông.
"Được." Thẩm Tang Hải uống trà trong tâm trạng nặng nề.