Lam Thiên Vũ lái xe vội vàng chạy tới vùng biển Nam Hải, ở trên bờ đê có thể trông thấy một du thuyền xa hoa được thả neo trên mặt biển, bên trên tàu đèn đuốc sáng trưng, phồn hoa náo nhiệt, trên boong tàu còn có nhiều bóng người đang lắc lư, chắc là đang tổ chức một buổi tiệc tối quy mô lớn.
Vệ sĩ nhà họ Dạ và người hải cảng thương lượng một chút, rất nhanh bọn họ đã chuẩn bị được hai chiếc ca-nô, chở Lam Thiên Vũ chạy tới du thuyền.
**
Trên ghế lô trong phòng tổng thống của du thuyền, Dạ Diễm uống đến say mềm cảm giác dạ dày truyền đến đau đớn kịch liệt, nhưng lại chỉ có thể cố chịu đựng, giả bộ như không có chuyện gì, lạnh lẽo, cao ngạo nhìn chằm chằm Ôn Hải: "Những khách hàng này là của tôi, cái ghế lô này là tôi đặt, làm phiền ông ra ngoài!"
"Giám đốc Dạ, tôi thấy cậu tính sai rồi thì phải?" Ôn Hải ưu nhã gác chéo chân, hút xì gà, cười lạnh trào phúng, "Ngài Barker đã ký kết hợp đồng với tôi rồi, đêm nay cậu thật sự đã uổng phí công sức rồi."