"Bọn họ xảy ra chuyện gì? Sao ngay cả chuyện trở về, bọn họ cũng không nói cho tôi biết, từ chỗ người khác, tôi mới biết được chuyện này." Lôi Liệt vội vàng nói: "Có phải bọn họ có chuyện gì giấu tôi không?"
Dạ Diễm hơi dừng lại, anh nhớ đến chuyện bọn họ vẫn luôn giấu diếm Lôi Liệt về bệnh tình của Lãnh Nhược Băng, chẳng qua hiện tại Lãnh Nhược Băng đã phẫu thuật thành công, bệnh tình của bà đã ổn định, không cần giấu diếm nữa.
Cho nên, anh nói với Lôi Liệt: "Đúng vậy, mọi người giấu anh một số chuyện, nhưng mọi người làm thế cũng là vì muốn tốt cho anh. Bây giờ tất cả mọi người đều đang ngủ, chúng tôi đều đang ở nơi này, nếu không, ngày mai anh đến đây?"
"Thiên Vũ đâu? Anh gọi con bé đến đây, tôi có việc muốn hỏi Thiên Vũ." Lôi Liệt có hơi nóng nảy.
"Cô ấy không ngủ bên cạnh tôi, hôm nay cô ấy ngủ với Kiều Tinh." Dạ Diễm chua xót nói: "Để tôi ngủ một mình trong phòng khách."
"Ồ…" Lôi Liệt không còn cách nào khác: "Được rồi, sáng mai tôi đến đó…"