Dạ Diễm nhìn chằm chằm vào những bức ảnh kia, trong mắt anh lóe lên ánh sáng phức tạp.
Lôi Liệt nhíu mày, anh ta nhanh chóng ra lệnh cho trợ lý tắt ảnh chụp đi.
Phóng viên Italy lại lớn tiếng nói: "Anh Lôi đang thấp thỏm không yên sao?"
Lôi Liệt quay đầu, trừng mắt nhìn anh ta.
"Mọi người còn chưa có xem xong những bức ảnh chụp này đâu, anh Lôi đã sai người tắt đi, không phải là có tật giật mình chứ?" Phóng viên Italy cười lạnh: "Nếu như bà Dạ đây chưa từng dùng đến thủ đoạn khác thường, cô ấy căn bản không sợ người ta tra hỏi, tổng giám đốc Dạ dĩ nhiên cũng sẽ tin tưởng cô ấy, nếu như cô ấy thật đúng là đã làm qua… Vậy thì lại là chuyện khác rồi!"
Hiện trường lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, bọn họ đều nhìn sang Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ, chờ đợi phản ứng của hai người.
Dạ Diễm đem ánh mắt của mình rời khỏi màn hình tinh thể lỏng trên vách tường, chuyển đến trên mặt Lam Thiên Vũ.