Lam Thiên Vũ lập tức đứng lên, cúi đầu cảm ơn cùng Dạ Diễm.
Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay to như sấm, Dạ Diễm từ trước đến nay cuồng ngạo tự đại, rốt cục đã biết cảm ơn, điều này cũng mang ý nghĩa là anh đã trưởng thành hơn.
**
Đài truyền hình New York phát sóng trực tiếp cảnh này ra ngoài, giờ phút này, Tần Tường, Tần Hi Á và Tiêu Hàn đã lên xe, thông qua TV của xe tải nhìn thấy cảnh này, trong lòng ba người đều bùi ngùi mãi không thôi.
Tần Tường cười chua chát: "Tình cảnh khốn khó quả nhiên có thể tôi luyện con người, Dạ Diễm thật hiểu chuyện! Trước kia cậu ta cũng không có như thế khiêm tốn!"
"Anh em vừa là kẻ thủ vừa là bạn bè. . ." Tiêu Hàn cong môi cười một tiếng, "Cậu ta còn coi tôi như một người anh em!"
**
Phòng họp khách sạn Khải Hoàn.
Cúi đầu lâu đến một phút, Dạ Diễm và Lam Thiên Vũ mới vươn thẳng người lên, tiếng vỗ tay dưới đài vẫn không ngừng.