Cầu thang của Tòa án cũng không dài lắm, chỉ có hơn ba mươi bậc thang, nhưng mỗi một bậc đều tượng trưng cho một lần gột rửa tâm hồn.
Mỗi một bước đi, Dạ Diễm đều cảm nhận được tim đang đập nhanh, vừa đi vừa nhớ đến lúc trước mình ngang ngược, bốc đồng như thế nào, bây giờ anh cảm thấy vô cùng hối hận, lần vào tù này đã làm cho anh thay đổi triệt để, học cách làm người thêm một lần nữa.
Coi như đây là một bài học đi, anh phải biết trân trọng bài học này!
"Anh đang nghĩ gì đó?" Lam Thiên Vũ giúp anh vén sợi tóc lên tai, "Tóc dài rồi, khi nào về nhà em cắt tóc cho anh."
"Được." Dạ Diễm nghiêng đầu nhìn cô,"Vợ à, ngày mai chúng ta đi đến cục dân chính xử lý thủ tục tái hôn đi."
"Ừ," Lam Thiên Vũ gật đầu mỉm cười.
"Đem theo con trai nữa." Dạ Diễm hôn lên mặt cô một cái.