"Thật sự rất cảm ơn..." Lam Thiên Vũ nghẹn ngào nói: "Anh thật sự là một người tốt bụng lương thiện, anh sẽ hạnh phúc!"
"Người tốt chưa chắc sẽ có được báo đáp tốt." Bá tước Louis lắc đầu đau khổ: "Được rồi, ngoan ngoãn ngủ một lát đi, tôi đi tắm cái."
...
Bá tước Louis tắm rửa xong, mặc áo ngủ đi ra, Lam Thiên Vũ đã ăn mặc chỉnh tề ngồi ở trên ghế salon, dùng một cái khăn tay đút vào lỗ tai, dùng di động gửi tin nhắn, thấy anh ta ra, cô vội vàng rót cho anh ta một ly rượu đá: "Uống chút gì đó đi.
"Em không sợ tôi uống quá nhiều rồi sẽ đánh mất lý trí?" Bá tước Louis mập mờ nhìn cô.
"Anh đừng nhìn tôi như vậy." Lam Thiên Vũ rất mất tự nhiên dời ánh mắt sang một bên "Đàn ông nước Anh đều lẳng lơ như vậy à?"
"Ha ha..." Bá tước Louis cười sang sảng: "Có thể là tôi bẩm sinh khá lẳng lơ đi, hy vọng có thể gặp được một phụ nữ lẳng lơ hơn, yêu tôi giống như em yêu chồng em."
"Nhất định sẽ gặp được." Lam Thiên Vũ mỉm cười nói.