"Nhưng mà...."
"Đừng nhưng mà nữa. " Thẩm Tang Hải dứt khoát nói, "Hiện tại việc con cần làm chính là làm cho mẹ của con yên tâm, những việc khác đều không cần quan tâm. Biết không?"
"Con biết rồi ạ." Lam Thiên Vũ vô cùng cảm kích, "Cảm ơn chú, chú Thẩm!"
"Con bé ngốc, người một nhà khách sáo gì chứ." Thẩm Tang Hải cười nói, "Đúng rồi, Kiều Tinh muốn nói với con vài câu."
"Vâng ạ." Lam Thiên Vũ Liên gật đầu liên tục, rất lâu cũng không có trò chuyện điện thoại cùng Kiều Tinh, từ sau khi Dạ Diễm xảy ra chuyện, cô loay hoay không đếm xỉa tới những người khác, Kiều Tinh đã cố gắng vì cô nhiều như vậy, cô cũng không để ý đến cô ấy.
"Thiên Vũ!" Giọng nói của Kiều Tinh từ đầu dây điện thoại bên kia truyền đến, mang theo cảm giác quen thuộc.