"Anh biết em đối xử với anh tốt lắm. Anh cũng rất yêu em, yêu con của chúng ta." Hàn Tú Thành nắm chặt tay Tần Vi Nhi, khóc nói: "Chuyện đêm nay là một mưu kế, có người cố ý muốn hại anh, thật sự. . ."
"À!" Tần Vi Nhi cười lạnh đầy trào phúng. "Hại anh? Mẹ nó, anh ở trên giường với Lam Thiên Vũ cũng là có người hại anh? Thời điểm tôi xông vào hai người các người còn đang cao trào, anh muốn nói là cô ta quyến rũ anh? Nếu ý chí anh đủ kiên định, cô ta có thể quyến rũ anh sao? Nói đi nói lại, cô ta đê tiện, anh cũng đê tiện ------"
"Không phải." Hàn Tú Thành cuống quýt lắc đầu. "Cô ta bỏ thuốc anh, lúc ấy anh không hề biết gì hết, anh coi cô ta là em, thật đó, thật đó, sau khi em mang thai vẫn không thân mật với anh, anh luôn muốn em, nên mới . . ."