"Cái gì??" Tần Hi Á lập tức trở nên hoảng hốt: "Rốt cuộc sao lại thế này? Hàn Tú Thành và Ôn Hải vì sao muốn làm hại cha tôi?"
"Đã sắp không kịp rồi, tôi thật sự không có thời gian giải thích với cô. Trước cô cứ gọi cho cha đi, chúng tôi đang trên đường tới bệnh viện."
"Được được, tôi lập tức gọi."
. . . . . .
Cúp máy, Lam Thiên Vũ lo lắng không yên nói: "Lôi Liệt, anh nói Hi Á có thể thuyết phục Tần Tường không?"
"Khó nói, trước kia Tần Hi Á luôn bảo vệ cho Tiêu Hàn, Tần Tường rất thất vọng về cô ấy. Cha con họ trong lúc đó đã có rất nhiều ngăn cách, không dễ dàng cởi bỏ, hơn nữa vì thời gian khẩn cấp, chúng ta chưa thể nói rõ tình huống cho Tần Hi Á, lời nói của cô ấy chỉ sợ không có sức thuyết phục, nhưng có nhắc nhở của cô ấy, Tần Tường hẳn là sẽ có đề phòng, dù sao ông ta cũng là một người thông minh."
"Hy vọng ông ấy không gặp chuyện gì, nếu không nhà họ Tần sẽ nguy to."
"Phải nhanh lên."
"Đúng."
***