Đúng lúc này bá tước Louis vừa vặn đi tới: "Bộ trưởng Ôn, ông về rồi?"
Ôn Hải nhìn thấy anh ta, sắc mặt hơi cứng lại nhưng lập tức tươi cười: "Ừm, tôi cũng vừa tới! Vừa rồi không thấy cậu, tưởng cậu rời đi rồi chứ!"
"Chưa, tôi vừa đi toilet." Bá tước Louis mỉm cười nhìn Lam Thiên Vũ. "Cô Lam, không phải cô có chuyện muốn nói với bộ trưởng Ôn sao? Tranh thủ thời gian đi!"
"Không cần nữa." Lam Thiên Vũ cười nhạt một tiếng. "Vừa rồi tôi đã nói với bộ trưởng Ôn, ông ấy từ chối giúp chồng tôi, tôi nghĩ chúng tôi cũng không còn gì để nói nữa rồi." Cô nhíu mày nhìn Ôn Hải: "Đúng không, bộ trưởng Ôn?"
Ôn Hải đang định lên tiếng thì bá tước Louis đã nói sâu xa: "Bộ trưởng Ôn, tôi biết truyện này hơi làm khó ông, nhưng cô Lam và tôi vừa gặp đã thân, cô ấy là bạn của tôi, nếu như ông có thể giúp, tôi rất cảm ơn!"
Bá tước Louis nói rất nhẹ, nhưng Ôn Hải hiểu ý anh ta, nếu như ông ta đồng ý giúp Lam Thiên Vũ, nhất định sẽ thu được không ít chỗ tốt."