"Thật như vậy?" Hàn Tú Thành tức đến nghiến răng nghiến lợi. "Lão hồ ly đó, lợi dụng xong thì quay ra làm nhục tôi."
Lam Thiên Vũ thầm giật mình, quả nhiên, Ôn Hải chính là người đứng phía sau, đúng là không tin nổi.
"Nhưng trong ba người, anh lại là người hấp dẫn tôi nhất." Lam Thiên Vũ hồi phục tâm trạng, mập mờ đến gần Hàn Tú Thành. "Bởi vì anh tương đối có tính khiêu chiến, không phải Tần Vi Nhi nhằm vào tôi sao? Vậy tôi cướp chồng cô ta, cho cô ta tức chết."
"Em thích là được..." Hàn Tú Thành bị Lam Thiên Vũ khiêu khích sắp chết rồi, một tay không nhịn được đặt lên đùi cô.
Lam Thiên Vũ đè tay anh ta lại, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, cũng dán sát vào người anh ta, thì thầm vào tai, khiêu gợi nói: "Đêm nay đi khách sạn đi."
"Được..." Hàn Tú Thành vui mừng như điện, kích động đến giọng nói cũng thay đổi, yết hầu ngọ nguậy, lần nước xích lại gần Lam Thiên Vũ, không khống chế được muốn hôn cô.