"Bộ trưởng Ôn khách khí rồi." Lam Thiên Vũ nở nụ cười xinh đẹp. "Giờ nhà họ Dạ đang vào lúc suy yếu nhất, ngài còn có thể tới tham gia tiệc tối, tôi rất cảm ơn."
"Cô Dạ sao lại nói vậy, dù nhà họ Dạ xảy ra chút chuyện không may nhưng tập đoàn Dạ Thị vẫn là tập đoàn đứng đầu nước Mỹ, ai dám coi nhẹ?" Ôn Hải cười nói.
"Khó có ai biết rõ như bộ trưởng Ôn!" Lam Thiên Vũ cảm kích nói.
"Khách khí rồi, mời ngồi." Ôn Hải chỉ vào vị trí bên cạnh Tần Vi nhi, cũng chỉ có vị trí này là đang trống.
Lam Thiên Vũ chuẩn bị ngồi xuống, Tần Vi Nhi đột nhiên che mũi, nói bằng tiếng Anh: "Thối quá! Ở nơi cao cấp như này, sao lại có mùi gà rừng vậy?"
Những quan chức kia đều kinh ngạc nhìn cô ta, không hiểu sao đột nhiên cô ta lại nói thế.
Ôn Hải biết Tần Vi Nhi đang cố tình nhắm vào Lam Thiên Vũ, không khỏi xấu hổ.
Hàn Tú Thành cúi đầu, không đáp lại.
Sắc mặt Lam Thiên Vũ hơi cứng nhưng cũng không phản ứng lại, chỉ thong thả ngồi xuống.