"Làm sao có thể như vậy?" Lòng dạ Lam Thiên Vũ rối bời. "Đến cả Bá Kiên cũng không thể tin tưởng, chúng ta còn có thể tin tưởng ai?"
"Anh còn nghe được một chút manh mối..." Giọng Lôi Liệt trầm xuống. "Thì ra cha của Dạ Diễm và mẹ của Tiêu Hàn đã từng có tình cảm với nhau. Mẹ của Tiêu Hàn rất có khả năng có liên quan đến nhà họ Dạ. Việc này tương đối phức tạp, liên quan trực tiếp đến nguyên nhân và động cơ của sự việc. Sự bảo mật thông tin của nhà họ Dạ rất nghiêm ngặt. Nếu muốn điều tra thì phải mất rất nhiều thời gian cho nên anh phải làm rõ nguyên nhân và hậu quả của toàn bộ sự việc."
"Được, em hiểu rồi." Lam Thiên Vũ gật đầu.
"Còn nữa, việc Tiêu Hàn nhắc nhở có lẽ là đúng. Có lẽ ta chia nhau làm việc, nhất định phải điều tra ra chân tướng sự việc trước khi diễn ra phiên tòa của Dạ Diễm, nếu không nhà họ Dạ sẽ sụp đổ."
"Em biết rồi."
...
Về đến nhà, Lam Thiên Vũ cẩn thận suy xét những lời của Lôi Liệt, trong đầu muôn vàn suy nghĩ.