"Cha!" Giọng nói Hàn tú Thành bỗng truyền tới, cắt đứt dòng suy nghĩ của Tần Tường, ông ta quay đầu lại: "Sao con lại tới đây?"
"Con đến thăm Hi Á." Trong tay Hàn Tú Thành cầm một túi hoa quả, "Xảy ra chuyện gì vậy? Vừa rồi con gặp Tiêu Hàn ở dưới, tên đó xông lên đây à?"
"Haizzz, đừng nói nữa." Tần Tường tắt máy, thức giận nói: "Không biết là ai hạ thuốc khiến Hi Á sinh non, vừa rồi cha vào thăm nó, vừa lúc y tá đưa thuốc cho cha, nhưng lúc Hi Á chuẩn bị uống thuốc, Tiêu Hàn lại xông tới hất hết đi, còn nói gì mà cha muốn hạ thuốc cho nó sinh non, khiến Hi Á giờ hận cha thấu xương, vừa rồi còn ồn ào một trận."
"Sao lại như vậy?" Hàn Tú Thành hoàn toàn chấn kinh: "Sao cha có thể làm vậy chứ? Cô ấy là con ruột của cha mà."
"Đúng vậy, nhưng đáng tiếc Hi Á không tin cha." Tần Tường tức đến nghiến lợi: Cũng không biết là ai đứng sau y tá kia, còn muốn tính toán cả với cha, nếu bị cha điều tra ra, nhất định sẽ cho cô ta đẹp mặt."