"Tự mình nói cho cô ấy?" Tiêu Hàn nói thầm những lời này, trong lòng sáng tỏ, "Anh biết nên làm thế nào, cảm ơn em, Thiên Vũ."
"Đi thôi, dùng tấm lòng của mình làm cảm động cô ấy."
"Ừ. Anh biết."
***
Sau khi Tần Vi Nhi về nhà, lập tức gọi cho Hàn Tú Thành: "Tức chết em, cha thật bất công, luôn bảo vệ cho Hi Á, còn đối với em lại lạnh nhạt."
"Ha ha. . . . ." Hàn Tú Thành nhẹ nhàng cười, khuyên nhủ, "Em đừng tùy hứng như vậy, cha chỉ mạnh miệng mềm lòng, em cũng là con gái ông, sao ông lại không thương yêu em chứ? Nếu không thương yêu em ông sẽ không giao công ti cho chúng ta?"
"Nói cũng đúng." Trong lòng Tần Vi Nhi thoải mái hơn chút, lập tức nghĩ tới một vấn đề quan trọng, cô ta nói, "Nhưng cha không cho em ép buộc Hi Á, còn nói để ông ấy từ từ thương lượng với con bé, em cứ cảm thấy ông ấy sẽ không thuyết phục được Hi Á phá thai."