Bên môi Hàn Tú Thành luôn là nụ cười, dùng tiếng Anh khiêm tốn lịch sự mở đầu: "Vô cùng cảm ơn các vị đã ủng hộ tôi ngồi lên chiếc ghế này, tôi mới vào giới, kinh nghiệm còn thấp, còn cần các vị hướng dẫn nhiều hơn. . . . . . ."
Lam Thiên Vũ và phó tổng giám đốc Lê ngồi bên phải vị trí thứ nhất, cô lẳng lặng nhìn Hàn Tú Thành, anh ta thể hiện vô cùng bình tĩnh, đúng là có phong độ của một người lãnh đạo, cũng khó trách Tần Tường chịu giao gia nghiệp cho anh ta quản lý.
Lam Thiên Vũ tưởng tượng cảnh Dạ Diễm đứng ở chỗ này, nếu là anh, anh hẳn sẽ phát huy rất tốt.
Trên người Dạ Diễm tồn tại một phong thái như một vị vua, chỉ đứng đó cũng đủ để người ta ngước nhìn, hơn nữa còn có tài năng kinh doanh, mới có thể trở thành đỉnh núi vững chắc ở giới thương gia.
Đáng tiếc tất cả đều bị cô phá hủy.
Trước kia cô chưa bao giờ đề cập tới chuyện kinh doanh, chưa từng nghĩ tới nhóm người uyên bác này, bây giờ bắt đầu gia nhập mới thấy có bao nhiêu gian nan.