"Hi Á. . . . . . ." Tiêu Hàn đang muốn nói gì đó, Tần Hi Á đã khàn giọng khóc hét lên, "Cút đi ------"
"Anh biết, anh thật xin lỗi em, nhưng. . . . . ."
Tiêu Hàn chưa nói xong đã bị Tần Hi Á cho một cái bạt tai, anh ta sững sờ nhìn cô, anh ta không hiểu, rõ ràng cô biết Hàn Tú Thành là loại người gì, dù anh ta ta làm tổn thương cô, lừa gạt cô, cô cũng không nên trở lại nhà họ Tần.
"Tôi nói anh cút, cút đi --------" Tần Hi Á điên cuồng đánh Tiêu Hàn.
Tiêu Hàn đứng tại chỗ không nhúc nhích, mặc kệ cô liên tục đánh lên người anh ta.
Một lúc lâu sau, Tần Hi Á mệt mỏi, không còn sức lực mà khóc: "Anh không thương tôi, một chút cũng không yêu tôi, không cần đến tìm tôi nữa, tôi không cần anh thương hại. . . . . ."
"Hi Á, anh xin lỗi, anh biết lời anh vừa nói rất hỗn hào, nhưng anh chưa nói xong, thật ra anh. . . . ."