Tần Hi Á ngây ngẩn cả người, cô không hề nghĩ Tiêu Hàn sẽ đến.
"Cậu muốn làm gì ??? Nơi này không chào đón cậu, cút !!!" Tần Vi Nhi tức giận quát khẽ nhíu chặt mày, sắc bén trừng mắt với Tiêu Hàn: "Nhân lúc bây giờ tôi còn giữ phong độ, lập tức cút đi cho tôi !"
"Xin lỗi, cháu biết hiện tại mọi người không muốn nhìn thấy cháu." Tiêu Hàn chân thành nói: "Nhưng lúc trước bác gái đối với cháu rất tốt, thời điểm sinh mệnh bà đang gặp nguy hiểm, cháu phải canh giữ trong đây."
Tần Hi Á đau lòng cúi đầu, bà Winnie quả thực rất thích Tiêu Hàn, cảm thấy anh mạnh mẽ không chịu khuất phục, có lòng cầu tiến, cũng có năng lực gánh vác trách nhiệm.
"Đừng có ở trong này mèo khóc chuột giả từ bi." Tần Tường nghiến răng nghiến lợi trừng anh ta. "Mày trêu đùa con gái tao, còn gián tiếp làm vợ tao bị thương, món nợ này tao nhất định phải tính với mày, đừng tưởng đứng trong đây một giờ là có thể xóa bỏ."