"Việc này tôi biết, hiện giờ tôi cũng hy vọng bà Winnie không có việc gì..." Lam Thiên Vũ nặng nề nói: "Nếu không nhà họ Tần và người của gia tộc Winnie đều sẽ không tha cho nhà họ Dạ. Hơn nữa chúng ta cũng không thể qua được pháp luật."
"Cô chủ, giờ này ngày mai cô cùng tôi tới cục cảnh sát nộp tiền bảo lãnh cho giám đốc Dạ. Bây giờ cô có đi cũng vô ích nên về nhà nghỉ ngơi thì hơn." Luật sư nói.
"Tôi không ngủ được." Lam Thiên Vũ cau mày: "Anh liên lạc với ngài Tần Tường giúp tôi. Tôi muốn nói chuyện với ngài ấy."
"Triệu Quân đã đi tìm ông ấy nhưng ngài Tần không muốn gặp. Cô đừng tự làm mình khó chịu nữa."
Luật sư tốt bụng khuyên nhủ: "Hiện giờ người nhà họ Tần hận cô và giám đốc Dạ thấu xương. Cô có nói gì với họ cũng vô dụng, ngược lại còn bị họ gây khó dễ, tội gì phải khổ thế ? Hay là chờ ông cụ Dạ về đi, chỉ khi nào ông cụ quay về mới có đường thương lượng ?"