"Vậy bây giờ tôi làm gì cũng không được ư ?"
"Cô nghỉ ngơi trước đi, chờ 48 giờ, luật sư có thể nộp tiền bảo lãnh cho cậu chủ. Lúc đó tôi sẽ bảo luật sư liên hệ với cô."
"Được rồi."
***
Tắt máy, Lam Thiên Vũ lại thử gọi cho Tần Hi Á. Rốt cuộc lần này cũng có người nghe máy. "Alo..."
"Hi Á, rất xin lỗi vì đã quấy rầy cô. Tôi cảm thấy có một số việc tôi cần giải thích một chút..."
"Không cần giải thích !" Tần Hi Á ngắt lời Lam Thiên Vũ, lạnh lùng nói: "Mẹ tôi còn chưa qua cơn nguy hiểm, tôi không muốn nghe bất kỳ lời nào."
"Tôi biết cô bây giờ đang rất khó chịu. Chuyện thành như vậy, tôi cũng cảm thấy rất hổ thẹn nhưng thật sự tôi và Tiêu Hàn không có gì, là có người muốn hãm hại."
"Xin lỗi." Tần Hi Á bực bội ngắt lời Lam Thiên Vũ: "Bây giờ tôi không có tâm trạng nghe những lời này. Cô và Tiêu Hàn có xảy ra quan hệ không cũng không còn quan trọng nữa. Tôi chỉ hy vọng mẹ có thể bình an còn những chuyện khác tôi không muốn quan tâm."