"Anh tự lo tốt cho mình là được rồi. Chuyện của nhà họ Dạ, tôi và Triệu Quân sẽ tự xử lý !"
Lam Thiên Vũ biết tính tình Dạ Diễm. Nếu như cô còn tiếp tục liên lạc với Tiêu Hàn, anh ấy biết nhất định sẽ tức giận.
"Xem ra em bây giờ thực sự muốn giữ khoảng cách với anh rồi." Tiêu Hàn chua xót nói: "Ngay cả làm bạn cũng không thể ư ?"
"Đúng !" Lam Thiên Vũ trả lời quả quyết: "Nếu không có chuyện gì, chúng ta cũng đừng liên lạc nữa !"
"Tốt lắm !" Tiêu Hàn hờn dỗi nói: "Em ghét bỏ anh như vậy, anh cũng không muốn tự rước lấy nhục nhưng em phải hiểu rằng giờ địch ở trong tối còn chúng ta ở ngoài sáng mà người mà người kia muốn đối phó chính là anh và Dạ Diễm. Giờ Dạ Diễm đã bị bắt nếu như chúng ta còn không hợp tác, sợ rằng sẽ lại bị hại thêm lần nữa !"
"Nếu là muốn đối phó với đối phương anh có thể tìm Triệu Quân. Cậu ta là thân tín của Dạ Diễm, tuyệt đối không có vấn đề gì !"