Xe của Tần Hi Á và Dạ Diễm gặp nhau dưới sảnh khách sạn Tây Nhã. Cả hai thấy đối phương, tâm tình càng thêm trầm trọng. Vốn trong lòng còn chút hi vọng nên hiện tại đã khẳng định được việc này bảy tám phần là thật.
"Giám đốc Dạ, anh cũng tới bắt gian sao ? Nghe nói vợ anh và Tiêu Hàn thuê phòng trong này, không phải là thật chứ ?" Tần Vi Nhi gọn gàng dứt khoát hỏi.
Sắc mặt Dạ Diễm tối tăm, một câu cũng không nói, vô cùng lo lắng vọt vào thang máy.
"Đi mau !" Tần Vi Nhi cũng kéo Tần Hi Á vọt vào một thang máy khác.
Thang máy chậm rãi đi lên. Lòng mấy người đều nóng như lửa đốt. Tần Hi Á không ngừng đứng bồn chồn tại chỗ, hai tay khẩn trương siết ví da: "Em, em không nên đi. . . . "
"Hi Á, em muốn làm chị tức chết à ? Em có thể khá lên được không ?". Tần Vi Nhi buồn bực ấn gáy Tần Hi Á: "Đã đến đây rồi còn muốn lùi bước, em muốn cả đời đều sống trong sự giả dối sao ?"