"Tiêu Hàn, anh mau khuyên họ một chút đi." Lam Thiên Vũ nhẹ giọng nhắc nhở Tiêu Hàn.
"Khuyên gì mà khuyên? Cô đã là một người đàn bà có chồng, còn thông đồng với người đàn ông khác làm bậy, có xấu hổ hay không?"
Tần Vi Nhi tức giận mắng một câu, sau đó thực sự lôi Tần Hi Á, Tiêu Hàn cũng không hề cản lại, mạnh mẽ nhét Lam Thiên Vũ vào xe.
"Anh đẩy em làm gì?" Lam Thiên Vũ buồn bực gạt anh ta ra: "Rõ ràng là giữa chúng ta không có gì, như bây giờ không phải là tự tô đen rồi à?"
"Muốn đổ thừa cho người khác thì đâu cần có tội hay không tội, nếu như người ta đã muốn đổ oan cho em thì dù em không làm gì thì người ta vẫn sẽ tìm được lý do thôi." Tiêu Hàn lạnh lùng nói: "Nếu như người ta tin tưởng em thì em chẳng cần làm gì cả, không cần giải thích bất cứ điều gì."
Nghe được câu này, Lam Thiên Vũ yên lặng, đúng vậy, Tiêu Hàn nói đúng, nếu như Dạ Diễm tin tưởng cô thì cơ bản là sẽ không nghi ngờ cô..