Lam Thiên Vũ khẽ giật mình, vội vàng hạ kính xe xuống, hai chiếc xe đi ngang hàng nhau, người đàn ông lái xe cảm giác được có người đang nhìn mình liền quay đầu lại, Lam Thiên Vũ thấy rõ mặt anh ta, không khỏi ngẩn người, đó không phải Tiêu Kỳ.
"Giám đốc Dạ!" Cô gái ngồi ghế phụ chào hỏi Dạ Diễm.
Dạ Diễm quay đầu nhìn sang, sắc mặt lập tức mất tự nhiên, nhưng rất nhanh liền không phục vẻ lạnh nhạt, phất tay với cô ta một cái rồi tăng tốc.
Lam Thiên Vũ nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, chiếc xe kia đã bị lại phía sau, rất nhanh đã không nhìn thấy đâu, cô đầy tâm sự cúi đầu xuống, lái xe không phải Tiêu Kỳ, hoàn toàn là một người khác, chỉ là bóng lưng hơi giống một chút thôi.
"Đó chính là chiếc xe em nói đến sao?" Dạ Diễm nhìn Lam Thiên Vũ hỏi.
"Ừm." Lam Thiên Vũ gật đầu, "Bóng lưng người đàn ông kia rất giống Tiêu Kỳ, chỉ là vừa rồi em đã thấy rõ, không phải anh ta."