"Tên nhóc thối, xem ba đánh con thế nào..." Dạ Diễm dơ tay muốn đánh cái mông nhỏ của tiểu Thiên Dực.
"Dạ Diễm, anh dám đánh con em, em liều mạng với anh." Lam Thiên Vũ giấu tiểu Thiên Dực ra sau lưng, tức giận nhìn Dạ Diễm.
" Lam Thiên Vũ, giờ lại anh chịu oan, em công bằng hơn chút đi được không?" Dạ Diễm khóc không ra nước mắt, lau nước tiểu trên mặt, sau đó oan ức đi tới nhà tắm.
"Sao anh nhỏ mọn thế? Còn tức giận cả với con." Lam Thiên Vũ nghĩ Dạ Diễm từ trước tới giờ đều cao cao tại thượng, giờ lại bị con tiểu vào mặt, nhất thời mềm lòng.
"Không cần để ý đến anh, em để ý con em đi." Dạ Diễm thẹn quá hóa giận, cất bước ra ngoài.
"Đừng vậy mà, em đưa tiểu Thiên Dực cho người hầu, để em giúp anh rửa mặt." Lam Thiên Vũ nói.
"Vậy còn tạm được." Dạ Diễm quay đầu, cười đến là sáng láng.
"Haha, em biết anh làm bộ mà." Lam Thiên Vũ hạnh phúc nói: "Đợi em."