Trở lại nhà họ Dạ, Lam Thiên Vũ biết Dạ Diễm không chỉ chuẩn bị mỗi phòng cho trẻ, còn làm một sân chơi cho trẻ ở sân sau, trong nhà cũng xây thêm rất nhiều chỗ chơi.
Lại mời thêm ba chuyên gia trông trẻ, hai bác sĩ, chỉ chuyên chăm sóc cho tiểu Thiên Dực.
Phòng của tiểu Thiên Dực rất lớn, giống một tòa đài trong truyện cổ tích vậy, chủ đề là biển cả, giường ngủ là một cái tàu hải tặc nhỏ, trên tường được bố trí chủ đạo là màu xanh dương, tựa như nước biển, đẹp khiến người ta phải ngừng thở.
Lam Thiên Vũ ngạc nhiên, "Sắp xếp đẹp như vậy, chắc anh tốn không ít công sức đâu nhỉ."
"Chỉ cần em và Thiên Dực thích là được." Dạ Diễm cười nói.
"Nhất định tiểu Thiên Dực sẽ thích, anh nhìn nó, không ngừng làm loạn kìa cái con lắc kìa, con mắt sắp trợn ra đến nơi rồi." Lam Thiên Vũ hôn tiểu Thiên Dực một cái, "Thiên Dực, con thấy không? Đây đều là ba ba chuẩn bị cho con đó."