Nghe được những lời này của Lam Thiên Vũ, ông cụ Dạ cảm thấy rất vui mừng, trải qua nhiều sóng gió, Lam Thiên Vũ đã từng bước trưởng thành hơn, cẩn thận lại hiểu chuyện, cũng bắt đầu chuyển sang một bước khác trong nhân sinh của mỗi người.
Đây là điều mà ông đặc biệt chờ mong, ông cũng hi vọng Dạ Diễm đang làm việc bận rộn có thể sắp xếp chuyện tình cảm của mình sao cho ổn thỏa.
"Được, em đã quyết vậy, anh cũng không miễn cưỡng em nữa." Dạ Diễm không còn bảo thủ như trước đây.
"Chờ em xong việc, lúc nào cũng có thể tới thăm Thiên Dực, bọn anh chờ em."
"Em nhất định sẽ đến." Lam Thiên Vũ lưu luyến không rời nhìn tiểu Thiên Dực: "Bảo bối à, mấy ngày nữa mẹ sẽ lại tới thăm con, con phải ngoan ngoãn biết chưa?"
Thiên Dực y y a a, bàn tay bé nhỏ nắm chặt lấy tay Lam Thiên Vũ không buông.