"Vâng!" Triệu Quân tiến lên kéo Cung Vũ Dao đứng dậy, cưỡng ép đưa cô ta đi.
Cung Vũ Dao điên cuồng giãy giụa, kêu khóc, tiếng khóc của người câm lại càng thê lương hơn, Dạ Diễm nghe thấy cô ta khóc thì không tránh khỏi có chút khó chịu, nhưng lần này anh không mềm lòng nữa, Dạ Diễm quay người đi không nhìn Cung Vũ Dao một cái.
Rất nhanh sau đó, Triệu Quân đã đưa Cung Vũ Dao đi khỏi, rừng cây đã yên tĩnh trở lại.
Dạ Diễm nhìn chằm chằm Lam Thiên Vũ, đau lòng hỏi: "Tại sao? Tại sao em lại đối xử với anh như vậy???"
Vì muốn rời xa anh, cô uy hiếp Cung Vũ Dao giúp cô lấy cắp giấy từ bỏ quyền nuôi con của anh, đối với Dạ Diễm đây chính là sự phản bội và tổn thương sâu sắc, trong vòng một đêm, hai người con gái quan trọng trong cuộc đời anh đều phản bội anh, trong lòng Dạ Diễm nguội lạnh.
Lam Thiên Vũ cúi đầu không dám nhìn anh, cô cũng không biết nên nói gì.