Dạ Diễm nhìn bóng dáng Lam Thiên Vũ, sắc mặt trở nên ảm đạm, Lam Thiên Vũ ngoan cố quá, nói thế nào cũng không nghe, gần đây cũng không thấy cô lui tới chỗ Tiêu Hàn, rốt cuộc cô ngoan cố vì điều gì? Vì sao không chịu trở lại bên anh???
"Một khi đã vậy, chúng ta ở lại đây cũng không có gì hay để nói." Ông cụ Dạ khách khí nói, "Đêm nay cứ tạm vậy đi, ngày mai sau khi Thiên Dực xuất viện, mọi người sẽ nhận được đơn tố tụng do luật sư kí."
"Xin lỗi." Lãnh Nhược Băng đứng dậy đỡ Thẩm Tang Hải rời đi.
Kiều Tinh và Lôi Liệt cũng rời đi theo.
Trong phòng ăn chỉ còn ông cụ Dạ và Dạ Diễm.
Tâm tình Dạ Diễm bị Lam Thiên Vũ phá hủy, tức giận nói: "Người phụ nữ này thật buồn cười, để cháu nhớ thương cô ấy rồi lại kiêu ngạo lên, ép cháu phải tranh quyền nuôi con, vậy cứ tranh đi, cháu thật muốn nhìn thấy dáng vẻ thất bại thảm hại của cô ấy."