"Lam Thiên Vũ, cô thật hèn hạ!!!!"
Cung Vũ Dao giận đến run người, làm xong ngôn ngữ người câm điếc liền giơ nắm đấm muốn đánh Lam Thiên Vũ. . . . . . .
Lam Thiên Vũ bắt lấy cổ tay cô ta, sắc bén trừng mắt với cô ả -----
"Cung Vũ Dao, tôi coi trọng ơn cứu con tôi của cô mới không đối phó với cô, cô đừng tưởng tôi dễ bắt nạt, tôi rời khỏi Dạ Diễm không chỉ vì cam kết kia, quan trọng hơn là bên người anh ta tồn tại nhiều đe dọa, mà anh ta còn chưa thật sự thành thục, tôi và con không muốn tiếp tục mạo hiểm.
Bây giờ tôi nói cho cô, chỉ cần cô giúp tôi lấy được quyền nuôi con, về sau tôi sẽ yên lặng tiếp tục cuộc sống với đứa bé, tuyệt đối sẽ không chủ động quấy rầy Dạ Diễm, nếu cô không đồng ý, vậy xin lỗi, tôi không chỉ sẽ vạch trần cô, còn có thể sử dụng tất cả thủ đoạn quấn lấy Dạ Diễm."
"A a. . . . . ." Cung Vũ Dao phẫn nộ khẽ gầm lên, giọng của người câm điếc nghe vừa kỳ quái lại vừa lạnh lẽo.