"Thiên Vũ, em rốt cuộc làm sao vậy?" Dạ Diễm kéo lấy tay cô, nắm lấy cằm cô bắt cô nhìn anh: "Anh không ngại gương mặt của em, em còn để ý làm gì? Hơn nữa, cũng không phải là không thể chữa được, đợi chuyện của Thiên Dực xong, anh sẽ mời bác sĩ giỏi nhất chữa cho em..."
"Anh đừng nói nữa, em không muốn nghe." Lam Thiên Vũ buồn phiền đẩy anh ra: "Anh đi ra ngoài đi, để em yên tĩnh một chút."
"Có phải em có điều gì khổ tâm hay không? Nói anh biết đi." Dạ Diễm nhận ra sự luống cuống và đấu tranh trong cô.
"Em không có, anh ra ngoài đi, đừng làm phiền em." Trong lòng Lam Thiên Vũ rất hỗn loạn.