Ngoài cửa, Lam Thiên Vũ vừa vội vàng chạy tới thì thấy cảnh tượng này, trong lòng như bị cái gì đó bóp chặt...
Từ lúc bắt đầu, Dạ Diễm và Cung Vũ Dao đã là một đôi, cho dù sau đó tình cảm của cô ta đã chuyển thành tình thâm, nhưng mà vẫn không thay đổi được vị trí và sự quan trọng của cô ta trong lòng anh.
Anh quan tâm cô ta, thương yêu cô ta, mãi mãi cũng không bao giờ thay đổi.
Lam Thiên Vũ khẽ thở dài, xoay người rời đi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn, quyết định của bản thân là đúng...
**
Dạ Diễm ở bên cạnh Cung Vũ Dao hơn hai tiếng, sau đó đến phòng bệnh cách ly.
Lôi Liệt và Tiêu Hàn đang ở đây trông nom, những người phụ nữ đều đã đi nghỉ ngơi.
Tiêu Hàn ngồi trên ghế ngủ gà ngủ gật, Tư Tuệ nhẹ nhàng khuyên nhủ: "Cậu chủ, đã hai ngày rồi cậu không nghỉ ngơi, đi nghỉ đi."
Tiêu Hàn ngẩng đầu, híp mắt nhìn Dạ Diễm: "Cậu đến rồi à, tôi đi đây."
Anh ta ngáp một cái, đứng dậy rời đi.