"Sao em phải khổ như vậy?"
Vừa bước vào cửa, Tiêu Hàn đã thở dài: "Rõ ràng trong lòng em có anh ta, sao lại giả vờ lạnh lùng vô tình, rõ ràng là tự mình chuốc lấy khổ."
Lam Thiên Vũ không nói gì, mệt mỏi ngã xuống ghế salon, đến cả thở cũng mệt.
"Bỏ đi, đừng nói những chuyện này, thuận theo tự nhiên vậy!" Tiêu Hàn không biết nói gì hơn: "Anh bảo người pha nước cho em tắm, em tắm đi, nghỉ ngơi thật tốt vào."
Nói xong anh ta định ra ngoài kêu người.
"Không cần." Lam Thiên Vũ gọi anh ta lại: "Anh đi ra ngoài đi, em tự biết cách chăm sóc bản thân."
"Được rồi." Tiêu Hàn cũng không nhiều lời, anh ta biết, lúc này cô cần yên tĩnh một mình.
...
Tiêu Hàn ra ngoài.
Trong phòng trở nên yên tĩnh, Lam Thiên Vũ đứng dậy đi vào phòng tắm xả nước, ngồi trên cạnh bồn tắm, nhìn hơi nước nóng hổi từ từ bốc lên, cô không kiềm lòng được nhớ tới những chuyện khi ở bên cạnh Dạ Diễm lúc trước..