Lam Thiên Vũ nhìn kỹ Dạ Diễm, sắc mặt anh rất không tốt, trên trán thấm mồ hôi, vẻ mặt tái nhợt, mày nhíu chặt, đại khái chắc do trước đó đã quá vất vả, lại lâu rồi chưa được nghỉ ngơi, nên mới như vậy.
Cô nhẫn nại một lúc, cuối cùng vẫn không nhịn được khuyên nhủ: "Thiên Dực thích ứng rất ổn, anh đi nghỉ ngơi trước đi."
Dạ Diễm quay đầu nhìn cô, sắc mặt cô lập tức trở nên lạnh lùng, sửa lời: "Trên người anh vừa bẩn vừa hôi, mùi khó ngửi chết, sẽ ảnh hưởng đến Thiên Dực."
"À. . . . . . . ." Dạ Diễm hơi xấu hổ, nhìn dáng vẻ chật vật của mình, ngượng ngùng nói, "Anh đi tắm."
"Ừ." Lam Thiên Vũ cúi đầu, không nhìn anh.
"Để ý nơi này." Dạ Diễm nói với Lôi Liệt.
"Yên tâm." Lôi Liệt gật đầu.