"Cậu nói gì??" Dạ Diễm kinh ngạc đến ngẩn người, thực sự không thể tin vào tai mình, kích động đến mức nói năng lộn xộn: "Cậu, cậu nói, cậu nói cái gì mà đứa nhỏ thật sự của tôi? Còn có một đôi mắt màu hổ phách giống hệt tôi?"
"Hoàn toàn chính xác." Triệu Quân vội vàng nói: "Chuyện này sao tôi có thể gạt cậu được, chờ đến bệnh viện thì cậu sẽ biết."
"Được, được được..." Dạ Diễm kích động đến mức chân tay luống cuống: "Tôi có con rồi, tôi có con rồi. Là con trai hay con gái??"
"Là con trai, rất giống cậu." Triệu Quân nói: "Nhưng cậu chủ này, bây giờ cậu bé bị ung thư máu, cần phải làm phẫu thuật ghép tủy gấp..."
"Cái gì? Bệnh ung thư máu???" Dạ Diễm lại lần nữa kinh sợ, trong lòng thấp thỏm như ngồi trên cáp treo theo từng lời Triệu Quân nói.